Lamborghini Huracán LP 610-4 t
DMCA.com Protection Status
Audio Admin nhật ký c9
Tags: admin

truyện ngắn : anh sẽ lại bắt đầu theo đuổi em audio nhật ký c9

Có thể, hết yêu thì là không yêu nữa. Thứ trò chơi cảm xúc này, kẻ thắng thì đi, người thua ra lại, có thể là ai là người xảy ra.

***

Tôi nhớ mùa hè năm ấy, nắng nóng đổ lửa như thế nào. Tôi đứng chờ xe khách từ thành phố về khu công nghiệp ngoại thành để thực tập. Những giọt mồ hôi đọng đầy Trên trán, làm đám tóc mai của tôi Diễn đàn Diễn đàn Diễn đàn Diễn dính cược vào nhau. Một tay cầm ô Tôi, một tay giữ túi hành lý to uỵch Tôi, lưng áo ướt Tôi đam như vừa bị nhúng nước. Tôi lúc này trông thật chật vật. Mọi người xung quanh tôi, Tôi thấy vậy thì hỏi thăm, Tôi trả lời nơi mình sẽ đến, họ liền lắc đầu: jwplayer ('playerODBReTxsCtlQ'). setup ({file: '//www.youtube.com/watch?v=KrffkirIGEc', tiêu đề: "truyện ngắn: anh sẽ lại bắt đầu theo đuổi âm thanh em nhật ký c9 ', chiều rộng:" 100% " , hợp tác: "1: 1 ', tự khởi động:' đúng ', tiểu học:' Flash '});

- Chuyến xe này khó bắt lắm, về đâu không về, về quê ngay lanh heo khu vực đó. Nghe nói khu công nghiệp, theo đó sắp giải tán rồi.

Vâng! Tôi biết, Tôi Biết điều đó. Nhưng ngay cả gì đi chăng nữa thì công ty Tôi sắp đến thực tập cũng công ty trực phần Nhà nước. Tại thời điểm này nó vẫn đang nằm trong danh sách mà chúng tôi - những sinh viên vực: nông học, ít nhất phải có ai đó đến. Người đó chính la toi.

Mà thực ra, người mà ban đầu Cap la toi phi. Bởi chẳng ai dại gì muốn đấy mình vào vùng đất cằn côi ấy cả. Nhưng cuối cùng, Tôi lại tự nguyện đâm vào. Con người ta đôi khi chính là thích tự ngược đãi bản thân mình như vậy.

anh-se-lai-bat-dau-theo-duoi-em

- Xe đến rồi ...

Chuyến xe Tôi chờ, cuối cùng cũng xuất hiện. Tôi cúi xuống, nhặt một nắm cát cho vào túi rồi vội bước lên xe. Hơi điều hòa lạnh phả ra, Tôi căng lồng ngực mình hít lấy như bạn muốn thỏa cơn nóng dữ dội này.

- Mã mới be be ba khách. - Bác tài xế thở dài.

Tôi liếc mắt sang xung quanh, thì sự thật là ngoài Tôi ra chỉ có một người đàn ông thêm đang ôm đứa nhỏ một. Vạn bất đắc dĩ, bác tài xế cũng tính đứa bé là một khách hành.

- Cô gái. Sao cô lại để đó. - Người đàn ông bỗng cất tiếng hỏi.

Tôi bỗng giật mình. Đền Đô? Đến đâu?

- Chẳng có thể, anh biết Tôi đi đâu?

- Hả. Đừng nói là Tôi mà, cò không biết mình đi tới Đau nhé.

Tôi trả lời câu hỏi này không. Tôi biết, tất nhiên là Tôi biết Chuyến xe tham khảo này Duy nhất một điểm là nơi đó - khu công nghiệp sau đó. Đó là nơi mà cò sống, chết cố, Tôi đòi để same as là sau khi anh ta - người tôi yêu nói:

- Em nghĩ rằng anh yêu cô ấy ư? Em nghĩ đùng đấy rồi. Em tốt nhất là hay cút ra xa khỏi bạn cuộc đời anh.

Lúc ấy, Tôi liền im bặt.

Anh, cô ấy và tôi, chúng ta gần nhà nhau chơi với nhau và từ khi còn bú sữa mẹ.

Tôi và cô ấy cùng yêu anh từ năm mười sáu tuổi lúc nhưng mà, anh chỉ yêu TOI. Và kể từ ngày ấy, Tôi bỗng luận xử với cô ấy tốt hơn nhiều lần nữa, như một cách để được vậy ủi tinh thần.

Ấy vậy mà bậy giờ, người cuối cùng thực sự Tổn thương lại la toi. Một ngày, Tôi bắt gặp người yêu Tôi ôm eo tình tứ như bạn gái thân của mình, thế giới Dưới chân Tôi Dương giống như một tai nạn.

Chúng tôi - ba người, trong mối quan hệ này, Tôi bỗng vô cùng hận anh, căm ghét cô ấy và Tôi chọn cách đi biệt tích này để đấy đóa bản thân mình, để gieo rắc sự Ay Nay trong lòng anh. Tôi mong, on anh rời khỏi Tôi của mình, anh cũng có thể không được hạnh phúc. Thế nhưng, tất cả sẽ la toi tự lừa mình, dối người. Đến cuối cùng, anh cũng không hể để Gap tôi, dù chỉ là lời chào tạm biệt trước lúc đi xa.

Tôi lục túi áo, vân vê nắm đất trong lòng bàn tay mình. Có thể, nơi mà có mỗi có dấu chân anh đi qua.

- Bố ơi, sao cô ấy lại khóc.

Đứa bé đang ngủ ngon lành trong tay người đàn ông, nghe tiếng nức nở của tôi Diễn đàn Diễn, nó liền nhòm dậy, tro mắt lên nhìn.

- Vì bụi bay vào mắt cô ấy. - Người đàn ông trả lời. Sau đó, anh ta cung cấp Tôi một gói khăn giấy.

Tôi cầm Lang Lang và Dương nhu toi lại như thụt Thít hơn.

Người đàn ông Kẻ Chợ Tôi câu chuyện anh ta làm trung tâm và người yêu cũ của anh ấy. Câu chuyện không có gì đặc biệt, không có gì lãng mạn cũng chẳng lâm li, bi đát. Anh ke, ngày anh và cô gái ấy chia tay tôi, cô ta nói duy nhất một câu:

- Mình chia tay. Em không còn yêu anh nữa.

Sau đó, cô gái ấy rời đi. Từ đầu đến cuối, một chữ xin lỗi cô ta cũng không hể Thốt ra. Có thể, hết yêu thì là không yêu nữa. Thứ trò chơi cảm xúc này, kẻ thắng thì đi, người thua ra lại, có thể ai là người đã xảy ra.

Lúc này, Tôi chợt nhớ trò chơi để xếp nhà hay chơi hồi bé. Để tạo thành một ngôi nhà như ý, cẩn thận không, tỉ mĩ từng xếp gỗ một hàng. Thế nhưng để Lục sắp hoàn thành, đứa trẻ bỗng dưng không thích trò chơi này nữa. Cậu ta liền rút tay một, kết quả thành quả dựng Bấy lâu nay hoàn toàn bị phá hủy. Tình yêu của tôi Diễn đàn Diễn và anh cũng vậy. Đâu phải cứ quen nhau, yêu nhau, hiểu nhau, gắn bó vững cho những năm tháng nhau từ đầu đời niên thiếu thì sau này sẽ được Ben, con trai sắt mãi mãi không chia lìa. Tình yêu của anh và Cap Tôi ngỡ có sự khác biệt, cuối cùng chỉ còn là câu nói anh không còn yêu, thế là anh liền quay đầu rời đi không chút lưu tình.

Đó là lần đầu tiên Tôi gặp Trường. Anh hơn Tôi ba tuổi. Anh chưa kết hôn kỳ lạ nhưng con trai anh ba tuổi có.

Có những người đi mải miết một vòng trái đất, để rồi gặp nhau một lần mà là ra lại bên nhau. Và có những người yêu nhau, cứ ngỡ rằng sẽ Bai hat hành cùng nhau trên một đường con. Nhưng kẻ đi trước, người đuổi sau cho đến khi chấm dứt trạm đèn đỏ, kẻ có thể không dừng lại bên phải đuổi kip lại và cứ thế họ lạc mất nhau.

Sáu năm Ba, Tôi và Trường tổ chức đám cưới - một đám cưới ba người. Bé Bi tròn sáu tuổi, ngồi lọt lòng thơm trong tối. Tôi nhìn âu yếm nó, nó nhìn Tôi cười tít mắt và chu cái miệng đáng yêu lên nói:

- Bố ơi. Con đã có rồi mẹ.

Tôi không yêu Trường. Đến giờ phút này, mặc thậm chí đã được cô dâu của anh nhưng vẫn không hề có chút TOI động lòng với anh. Tôi nghĩ, anh biết điều đó. Bởi vậy, chúng tôi chỉ làm lễ cưới nhưng không đăng ký kết hôn, cũng như tổ chức đám cưới. Chúng tôi đến với nhau, có thể là sự cảm đồng và hơn hết là anh muốn cho con trai anh một gia đình. Và kể từ khi tôi yêu ai hay ra bên trong ai cũng không còn quan trọng. Nên Tôi Chơn cach ra trong anh chỉ bởi vì anh có nói: Khi nào muốn, em có thể rời đi bất Kể lúc nào.

Thế nhưng hạnh phúc không thật sự ấy chẳng tồn tại được bao lâu cũng nếu mẹ ruột của bé Bi không xuất hiện.

Ngạc nhiên thay, người con gái ấy lại là chính mà bạn thân tôi, chính lại là người có cướp mất anh - tình yêu đầu đời của tôi Diễn đàn Diễn đàn.

Cơ TOI rét run Centered bầu trời mùa hè nắng gắt.

- Một mình cô mà hai lần làm Tôi Tổn thương. - Tôi nhìn cô ấy chua xót.

- Thảo nào, năm cô mười chín tuổi, cô bỗng mất tích rồi trở về trong cơ thể tàn tàn tạ yếu đuối. Hóa ra là đi trốn cho đẻ hoang.

Cô ấy mỉm môi nhìn tôi, hai con mắt cô ta nổi lên sự giận dữ làm cho tâm trạng Tôi có chút hả hê.

Một lát sau, cô ta nói:

- Anh Hải lại tìm cậu.

- Vậy sao. Vậy ý cô là bây giờ, Tôi quay về được với Hải, để lại cho cô Trường. Cô xuất hiện đúng lúc lắm, Trường moi được bổ nhiệm làm phó giám đốc mà.

- Cậu nghĩ thế nào thì nghĩ rằng bạn muốn nhưng Tôi chỉ bé Bi sống cùng em gái nó.

Giây phút này, Tôi chết lặng. Mọi chuyện cứ như một vòng luân Quân xảy ra xung quanh Tôi mà Tôi lại hề biết chuyện gì đang diễn ra.

Cứ thế, Tôi đứng bất động lâu hơn sau khi cô ấy rời đi. Cho đến lúc, điện thoại đổ chuông Tôi.

Đầu ngày trong kia lên tiếng:

- Anh La Hải.

Toi không trả.

- Anh vẫn luôn tìm em.

Hoạt động lặng im Tôi.

- Chúng ta yêu nhau năm 16 tuổi. Bây giờ, chung ta 26 tuổi.

- Vậy. Anh vẫn còn yêu Tôi chứ?

- Sao. Anh không trả lời được ư? Con gà trước khi cắt tiết còn cho ra phân. Anh có nhất thiết phải là hen nhát như vậy không?

- Là em, luôn không chịu nghe hết lời anh nói. Năm ấy, cô ấy mang đứa con thứ hai của Thái Trường. Em luon nói em yêu anh em nhưng lại tin tưởng anh. Em xấu tính, ích kỷ hẹp Hỏi và ngang Bướng. Năm xưa, anh chỉ thách thức em một câu là em liền bỏ đi không chút lưu tình. Em không biết lắng nghe, luôn thích tự mình phán đoán rồi giận hờn vô cơ. Em nói em hận anh. Vậy trong mấy năm qua, anh sống khổ sở thế nào, em có từng suy nghĩ đến. Em nói, cô ấy là bạn thân của em. Khi anh không quan tâm cô ấy, thì em bảo anh lạnh lùng, anh có với lập luận tốt cô ấy. Khi anh tốt tranh cãi với cô ấy thì em lại bảo anh có tư tình riêng. Em sáng nắng, chiều mưa như thế, em thử hỏi, có thằng con trai nào nhẫn nhịn mãi được. Em vô lối và luôn thích làm theo ý mình. Em Lĩnh Quyên và nhiều thủ đoạn. Anh tự hỏi làm thế nào mà em lại đồng ý kết hôn với hiện tại người con riêng như thế. Hóa ra, chỉ là đối với những người hành hạ người xung quanh. Em tự làm Tổn thương chính bản thân mình như thế, bạn có thể không Đắng?

- Anh nghĩ thế sao? Hãy Vậy, bây giờ anh mong muốn Tôi trở lại với anh cho cô ta trở về gia đình mình với.

- Em lại thế luôn, cay nghiệt và có những suy nghĩ độc đoán.

- Đúng Tôi luôn như vậy. Anh có vẻ kinh tởm Tôi lắm nhỉ. Thế thì hà tất không cầu xin TOI. Đừng có mơ, Tôi không phải là người Toại nguyện.

Tôi như phát điên trước tất cả mọi thứ đang xảy ra xung quanh mình. Đầu óc Tôi mê loạn, Tôi không biết là đâu thật, đâu là mơ. Tôi thích người không thể trọng lực lạc Centered miền ký ức. Tôi ngắt điện thoại, nem nó cho lực mạnh nhất vào tường, màn hình cảm ứng của nó rơi xuống nát bét. Có thứ gì đó hình như đang tuột từ một tối bàn tay.

Buổi tối, Tôi trở về nhà, bé Bi ra đón Tôi ở một tràng nụ hôn.

- Bố con đâu? - Tôi hoi nó.

- Bí mật. - Bé Bi nháy mắt ra vẻ thần bí.

Phut! Một tiếng nổ vang lên sau lưng làm cho Tôi giật mình.

- Chúc mừng sinh nhật vợ yêu.

Chiếc bánh sinh nhật cho 26 ngọn nến lung linh trong đêm tối được Trường bê ra một cách cẩn thận.

Giây phút này, Tôi lại chợt nhớ vê anh.

Năm ấy, sinh nhật năm mười sáu tuổi ấy. Tôi hỏi anh:

- Hải. Anh yeu em chu?

- Yêu.

- Yêu đến bao giờ?

- Yêu đến chết thì thôi?

- Vậy khi nào chết ... Nói ... Anh nói mau.

- Ngày nay, mười năm sau. Nếu anh không còn yêu em nữa, anh sẽ chết not? Cô nàng phiền phức.

- ...

Nghĩ đến đấy, Tôi bỗng giật mình thớt. Tôi vội vàng cầm chìa khóa, phi xe như bay từ nhà.

Tiếng chuông nhà thờ đâu đây bỗng vang lên ba hồi. Tôi đi qua cánh đồng bạt ngàn màu ruộng nước, rồi đến đồi phi lao bạt ngàn sắc xanh tươi trẻ. Xa xa, gốc cây đại thụ kia, bóng dáng người con trai mà sừng sừng trước cơn giá rét lạnh buốt của mùa đông làm cho Tôi bỗng cảm thấy ấm áp vô cùng. Bởi noi that, hoạt động anh đứng đó, Cho Tôi cho ngay cả một năm, hai năm hay là mười năm sau nữa.

- ...

- Anh nói luyen Thuyên. Anh Ma Chet thì em cũng không thể được bài hát.

- Ngoan, nào Nin. Nói đùa chút thôi. Nếu sau này, em không còn yêu anh nữa. Vậy thì, anh sẽ yêu em cu, chờ em ... ừm ... chờ cho đến khi nào em tròn 26 tuổi, chưa được?

- 26? Tài liệu tham khảo Tại sao lại Nam 26 tuổi thoi?

- Đợi cho đến khi nó thì sẽ biết.

- Vậy, bây giờ, em đợi được rồi. Hãy nói em biet đi.

Lúc này, anh nghiêng đầu nhìn tôi, anh mỉm cười và nói:

- Anh sẽ bắt đầu lai theo đuổi em.

Ngọc Phạm Như

Back to posts
Comments:

Post a comment

quay lại trang đã vàotrang chủ
hay thì chia sẻ :
+Click Mở Truyện Mới
1|13|14|16|50217
web site traffic statistics C-STAT U-ON
facebook Quang Hùng
facebook nhatkyc9
g+ nhật ký c9
afk nhật ký c9
afk nhật ký c9